Thứ bảy, Tháng mười hai 14, 2024

Hoa giả ‘lên ngôi’, làm sao duy trì được các làng hoa và phát triển du lịch?

(SGTT) - Có nhiều nguyên nhân việc hoa bán chậm, ế hàng. Nguyên nhân chủ yếu là thói chuộng hoa giả ngày càng nhiều. Từ trên bàn thờ, phòng khách cho tới đường phố, cổng chào... Đến Tết, dịp lễ quan trong nhất, mỗi năm chỉ một lần mà cũng dùng hoa giả.
Làng hoa Cái Mơn (Bến Tre) ngày giáp Tết. Ảnh: Steven Triết

Dạo một vòng thành phố, thấy Sài Gòn rực rỡ sắc màu. Các hội Hoa Xuân có nhiều nét mới. Không có điệp khúc giải cứu nông sản. Dịch vụ bung hết cỡ nhưng người mua có phần dè dặt. Hoa tết tràn ngập với hàng ngàn điểm bán, có lẽ nhiều nhất cả nước, tạo nên không gian Tết rất Sài Gòn. Thời tiết như chiều lòng người, như cố tình khuyến khích diện áo dài dạo Tết.

Hoa nhiều nhưng người mua ít. Chiều ngày 30 tháng Chạp năm nào cũng có cảnh đau lòng, hoa Tết bị đập bỏ. Hoa đã cố hết sức, góp hương sắc làm đẹp cho đời, vì nhiều lý do, bị từ chối, bị vùi dập thảm thương. Xót hoa, thương người trồng nhọc công chăm sóc mấy tháng trời, có khi mất ăn mất ngủ, giờ mang nợ về lại quê, làm sao vui Tết?.

Nhiều cơ quan truyền thông đưa tin “Hoa Tết mòn mỏi đợi người mua”, cứ như cô dâu chờ mà chú rể bặt vô âm tín. Có nhiều nguyên nhân việc hoa bán chậm, ế hàng. Nguyên nhân chủ yếu là thói chuộng hoa giả ngày càng nhiều. Từ trên bàn thờ, phòng khách cho tới đường phố, cổng chào... Đến Tết, dịp lễ quan trong nhất, mỗi năm chỉ một lần mà cũng dùng hoa giả.

Hoa giả rẻ hơn, màu mè hơn, dùng được hàng chục năm nhưng không có hồn hoa và không có hương thật. Đi nhiều nước, chỉ thấy Việt Nam và Trung Quốc chuộng hoa giả. Bàn thờ dùng hoa tươi, phải thay nước và bỏ lá úa mỗi ngày. Hoa giả, mỗi năm chỉ nhúng nước vài lần. Hoa giả, không thể có lòng thành kính thật?

Năm 2017, tôi về Đồng Tháp làm tư vấn du lịch cho các địa phương trong tỉnh. Sau mấy buổi khảo sát Sa Đéc, chuyên gia có ý kiến với Hội đồng Nhân dân thành phố. Chủ tịch thành phố Sa Đéc hồ hởi “Các chuyên gia thấy sao?”. “Tôi có được phép nói thật không?”, tác giả nói. “Dân Nam bộ mà, anh cứ thoải mái”, tôi nhỏ nhẹ “Các anh không làm du lịch được!”.

Anh Tùng sững người “Căng, mới đi mấy buổi mà anh làm chúng tôi cụt hứng. Nhờ anh nói cụ thể dùm”. Tôi vẫn từ tốn “Sa Đéc là thủ phủ hoa kiểng Việt Nam với hơn 600ha trồng gần 2.000 loại hoa, kiểng tự nhiên; cả trên mặt nước nhưng trong hội trường thành phố hôm nay, toàn hoa giả. Làm du lịch thế nào được!”. Cả hội trường đứng hình giây lát, rồi vỗ tay rần rần. Chủ tịch Sa Đéc liền ra lệnh “Bắt đầu từ ngày mai, cấm các đơn vị trực thuộc dùng hoa giả”.

Đi khắp Bhutan, quốc gia được xem là hạnh phúc nhất thế giới không thấy một cây và hoa giả nào. Tất cả đều thật. Họ thường chưng nguyên chậu vì dùng được lâu hơn và cắt cành sợ hoa đau. Trong nhà, họ chưng cỏ hoặc các loại dây leo, xanh tự nhiên và rất có hồn.

Tôi không thích hoa giả. Ai thích là quyền của họ nhưng đừng ép Sài Gòn thành trung tâm hoa giả. Hoa giả không có lỗi. Tội là ở người lạm dụng tùy tiện, vô tình tiếp tay cho tâm lý chuộng hoa giả. Hành xử như vậy, chất Sài Gòn sẽ phôi pha. Làm sao duy trì được các làng hoa và phát triển du lịch?

Nguyễn Văn Mỹ

Chủ tịch Lửa Việt Tours

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Kết nối